DÂN CHƠI CẦU BA CẲNG

Đẻ ở Sài Gòn, hông ai là hông biết tới cái câu nói huyền thoại " Dân chơi Cầu Ba Cẳng". Câu nói mang tính biểu tượng được nhắc đi nhắc lại khắp nơi, từ những buổi hội họp của mấy tay tài phiệt lắm tiền đến những bữa hẹn trà đá của mấy chú buôn bán tự do dày dạn sương gió. Để tui kể cho mà nghe cái truyền thuyết của câu nói này.


Truyền thuyết 1:
Người ta kể rằng hồi năm 1955, có một đám du đãng sau khi làm việc phi pháp bị hai ông cảnh sát rượt đuổi. Chúng chạy lên cầu Ba Cẳng, vì có hai hướng xuống nên thế là mỗi tay chạy một hướng. Bởi vậy, đám du đãng thoát thân may mắn. Từ đó người ta nói “dân chơi cầu Ba Cẳng” với ngụ ý là dân chơi DÁM LÀM MÀ KHÔNG DÁM CHỊU, nhưng lại may mắn mà né được nạn…



Truyền thuyết 2:
Hồi xưa có 1 cuộc hỏa hoạn ở đường Gia Long. Người ta đổ xô lên cầu chen lấn, đứng xem quá đông, khiến cầu (bằng gỗ) bị sập. Sau đó cầu được xây lại thành ba nhánh bằng “bê tông cốt sắt” vững vàng hơn. Người ta không còn gọi là cầu Khâm Sai nữa và gọi theo hình dáng xây dựng “Cầu Ba Cẳng”. Vậy thì theo câu chuyện này, “dân chơi cầu Ba Cẳng” dùng để chỉ những ai LÀM ẨU, không có tính toán gì, cứ thấy chuyện lạ là nhào vô, thỏa ý tò mò tới độ cầu sập, sinh ra tai nạn.

Truyền thuyết 3:
Có người cho rằng cái tên “dân chơi cầu Ba Cẳng” gắn liền với “hiệp sĩ” Mã Ban ở khu cầu Ba Cẳng, kẻ từng là nỗi khiếp sợ của đám du đãng ở Chợ Lớn. Cũng vì có thể trấn áp đám đu đãng nên Mã Ban dần trở thành bảo kê, được các chủ quán người Hoa “lì xì”, được một ông chủ người Hoa gả con gái cưng cho. Người ta kể rằng Mã Ban rất chịu chơi và thường là CHỊU CHƠI QUÁ ĐÀ, mấy lần sạt nghiệp.

Lia Thia

Nhận xét