Không gia đình, một cuốn tiểu thuyết vô cùng quen thuộc với mọi trẻ em trên thế giới và điều thú vị là chính cuốn sách này là cuốn sách đầu tiên mà Lia Thia mình bắt đầu tập đọc sách và cũng chính Không gia đình đã thắp lên tình yêu của mình đối với sách. Cho nên mà tác phẩm này luôn là một kỷ niệm khó phai nhòa cho những lần đầu tiên trong đời mình. Không gia đình, một kiệt tác được xuất bản năm 1878 đã nâng cái tên Hector Malot thành một huyền thoại trong làng văn chương Pháp quốc. Rất nhiều vở kịch, phim được sinh ra do chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cũng được đón nhận rất nồng nhiệt từ công chúng. Và cuốn tiểu thuyết này đã được giới độc giả đánh giá vào hàng kiệt tác của văn chương thế giới và được tái bản đi tái bản lại mà chưa bao giờ giảm đi độ nổi tiếng của nó.
Một cuốn tiểu thuyết về tình bạn, tình thầy trò, tình người và tình yêu gia đình. Nói cho gọn gàng và dễ hiểu hơn đây là một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu, qua những sự trải nghiệm của nhân vật chính, người đọc sẽ được sống trọn vẹn trong những cảm xúc khó tả mà tác phẩm này đem lại vì nó đã làm quá tốt việc của mình là khơi gợi những tình cảm tốt đẹp trong sâu thẳm trái tim của mỗi người. Và tiểu thuyết này thì quả là thích hợp đối với trẻ con trong việc nuôi dưỡng tâm hồn của trẻ nhỏ.
Cả một câu chuyện là một chuyến phiêu lưu thú vị nhất cuộc đời của cậu bé Rémi. Cậu là con nuôi của gia đình Barberin, được má Barberin thương yêu hết mực nhưng lão chồng của bà thì không như thế, một lão già vô tâm và hám cái lợi lộc trước mắt. Lão đã bán Rémi cho cụ Vitalis và rồi cũng lại cố “bán” Rémi thêm lần nữa bằng cách tìm cho cậu gia đình thiệt ( mặc dù thì đó cũng chỉ là một gia đình có truyền thống trộm cướp người Ăng lê chứ cũng chẳng phải là người thân ruột thịt thật sự của bé Rémi).
Câu chuyện tiếp đó thì ai cũng đã biết, cậu bé Rémi bị bán cho cụ già diễn xiếc đường phố Vitalis bởi con quỷ khát vàng Jérôme Barberin mà má Barberin không hề hay biết. Cái tuổi mới lớn lóc chóc, lại bị quăng ra đường một cách đột ngột vì vài đồng bạc của một kẻ hám của. Chú bé Rémi của chúng ta đã sớm được trải nghiệm cảm giác của một người nghệ sĩ đường phố thực thụ của thời cận đại. Từ lúc này, tác giả Malot đã vẽ nên một bức tranh chi tiết không thể nào chân thực hơn về cuộc sống, xã hội châu Âu thời kì cận đại. Một xã hội hào nhoáng nhưng cũng đầy rẫy hiểm nguy, nơi loài người hân hoan khi đang từng bước tiến vào cuộc sống của sự tiến bộ nhưng tư duy thì vẫn còn lạc hậu và quê mùa. Nơi mà các lý tưởng sống và giá trị xưa cũ lẫn mới mẻ nó trộn tá lả bùng binh với nhau, Rémi, cụ Vitalis và đoàn chó diễn xiếc chỉ như là những người khách bộ hành, cần mẫn và lịch thiệp đem đến sự giải trí, vui vẻ cho khán giả. Họ chỉ là những kẻ đó đây hồ hải, như một cái bóng lướt qua để chiêm ngưỡng sự tiến bộ của thời đại và trả lại là những màn trình diễn nghệ thuật đường phố.
Cái đoàn xiếc nhỏ bé, Rémi, cụ Vitalis, ba chú chó ngoan Capi, Zerbino và Dolce và chú khỉ hài hước Joli-Cœur. Một gánh xiếc đơn sơ đã đặt chân đến lưu diễn ở hầu hết những địa danh của nước Pháp. Từ Chavanon đến Paris, mỗi màn trình diễn tại vùng đất lạ là mỗi kỷ niệm đẹp cho chú bé Rémi. Càng đi nhiều, bé Rémi càng được cụ Vitalis dạy dỗ, từ dạy chữ đến chỉ cậu bé cách làm xiếc với bầy chó, cách chơi nhạc như một nhạc công thực thụ. Rémi mới đầu rất sợ ông già vì tính ông quá thẳng và nghiêm khắc nhưng càng về sau, Rémi càng yêu mến cụ Vitalis và xem cụ không chỉ là người thầy mà còn là người cha đỡ đầu của mình khi em đang tập tễnh bước vào cuộc đời vồn vã. Nhưng thật buồn là mỗi lần trình diễn và những bước chân hồ hải không phải lúc nào cũng suôn sẻ, từng thành viên của đoàn diễn nhỏ bé lần lượt ra đi một cách thương tâm. Hai con Zerbino và Dolce mất tích, đến chú khỉ Joli-Cœur cũng ra đi vì một căn bệnh quái ác. Và cuối cùng sự xót xa nhất mãi hằn sâu vào tâm trí bé Rémi, cụ Vitalis đã mãi mãi ra đi trong một đêm mùa đông rét đậm rét sâu suýt chút nữa cũng đã đem Rémi và con chó Carpi đi mất.
Sau nỗi đau đớn ấy, chú bé Rémi mới được lần đầu tiên hé mở về cuộc đời của người thầy lớn nhất đời mình. Cái lão già sống dai Vitalis không phải là một người nghệ sĩ đường phố người Pháp như cậu bé tin trong suốt thời gian thầy trò bên nhau. Cụ Vitalis thực ra chính là danh ca Carlo Balzani, hoàng tử của những sân khấu nước Ý. Và thế là hành trình của Rémi và Carpi chính thức mở ra, đánh dấu sự trưởng thành của cậu bé khi phải tự thân một mình chống chọi với cuộc đời ở cái độ tuổi còn rất bé.
Nhưng chú bé Rémi không chỉ cô đơn và một mình, cậu được Pierre cưu mang và cho làm việc như một thành viên trong gia đình. Sống trong một mái ấm khiến cho em cảm nhận được sự ấm áp của gia đình. Biến cố của gia đình Pierre ập đến, em vẫn tiếp tục ra đi và kết bạn với Mattia, một cậu bé trạc tuổi và là nghệ sĩ vĩ cầm tài giỏi và Arthur, một cậu bé hiền lành con của bà Milligan trên con thuyền Thiên Nga.
Và từ đây, Rémi có một gánh xiếc riêng cho mình, đôi bạn thân Rémi và Mattia cùng con chó Carpi đã tiếp tục cuộc hành trình của mình trên khắp miền đất Pháp. Họ đi qua từng khu mỏ, vùng đất mới để thăm các anh em nhà Pierre và rồi gặp nhiều sự éo le như ở tù trước khi mua tặng cho má Barberin con bò sữa.
Cuộc phiêu lưu của hai cậu bé tiếp diễn trên đất Anh và vùng đất Thụy Sĩ. Và rồi cũng nhờ những khảonh khắc ấy, cậu bé có thể tìm ra được gia đình ruột thịt của mình và những kẻ xấu đã phải trả giá cho những tội lỗi họ gây ra. Chú bé Rémi từ đây đã khép lại hành trình phiêu lưu của mình để có thể sống với niềm hạnh phúc vô bờ bến trong vòng tay của gia đình và bạn bè thân yêu.
Kết: Một tiểu thuyết đẹp và nhân văn về những cuộc hành trình, về tình cảm gia đình và tình bạn. Thích hợp để tâm hồn được đón nhận những giá trị yêu thương và vô cùng hữu ích cho trẻ em trong việc nuôi dưỡng tâm hồn trong sáng và thơ ngây của các em.
Đánh giá: 4/5 theo thang điểm Goodreads
Lia Thia

Nhận xét
Đăng nhận xét