Sài Gòn là nơi những chiều thu lộng gió bỗng có những cơn mưa bất ngờ, chợt đến và chợt đi. Sài Gòn là những buổi chiều thứ Bảy chạy xe Honda lông bông khắp thành phố trên miệng không thôi huýt sáo điệu nhạc Pháp do Phạm Duy phổ nhạc.
Sài Gòn là những buổi sáng, trưa, chiều, tối hễ có xíu tiền là í ới đám bạn hè nhau ra quán cafe cóc ngồi tán gẫu. Có mấy đồng bạc cũng cố mò ra uống ly trà đá để dòm cái mặt nhau, không thấy thì chịu không yên.Sài Gòn là những tháng ngày miệt mài trên những chồng sách vở, Vạn Vật của Đỗ Danh Tẩm, Lý Hóa của Nguyễn Xuân Nghiên, Triết của Trần Bích Lan, … và hàng trăm gram cà phê đen đắng và những đêm không ngủ cho những lần học thi Tú Tài.
Sài Gòn là những buổi tan trường đưa Tiểu thơ về trên chiếc xe 81 cà tàng, khói xe làm văng những vết dầu lấm tấm trên vạt áo trắng của Tiểu thơ để có dịp đền bằng những ly đậu đỏ bánh lọt ở những con đường rợp bóng mát.
Sài Gòn là những lần đưa tiễn bạn đến Trung Tâm Tuyển Mộ Nhập Ngũ vì bạn nhận được “giấy mời” của Tổng Nha Nhân Lực Bộ Quốc Phòng để rồi chỉ vài tuần sau lại thấy bạn ở cà phê Nguyễn Du vì bạn bị “chế linh” tức lính chê vì độ cận quá nặng.

Sài Gòn là những buổi trưa hè ngồi nhìn từ căn lầu của cư xá xuống dưới con đường Duy Tân “cây dài bóng mát” và nhìn ánh nắng đang gắt gỏng trên những phiến lá bên đường cùng câu chửi thề: " Bà mẹ nó, Sài Gòn mùa này nắng dữ ".
Sài Gòn là những buổi tối cuối tuần ở ngôi nhà bên Phú Nhuận khi dì Hai bún bò đang ngồi nghe bài "Chuyện hẹn hò" của Nhật Trường ở dưới nhà, còn tui leo lên sân thượng cư xá nằm nhìn sao trên trời và tưởng tượng mình là anh chàng chăn cừu trong truyện “Những Vì Sao” của Alphonse Daudet trong tập truyện Lettres De Mon Moulin. Những vì sao sáng lung linh thỉnh thoảng lại xen vào những đốm hỏa châu làm phá đi cái không gian tĩnh lặng.
Sài Gòn là những lần được gặp Tiểu thơ ở hành lang trường Đại Học Văn Khoa. Giảng đường hôm đó đông người, nhiều người phải đứng ra cả hành lang để nghe giảng và ghi note. Tiểu thơ hôm đó đầu tiên gặp mặt tui với mọi người và rồi những buổi gặp gỡ và hẹn hò đã đến và đi một cách tự nhiên và bất ngờ. Nó chợt đến và chợt đi như những cơn mưa của Sài Gòn.
Duy Cao
Nhận xét
Đăng nhận xét