Những cuộc tình trong giới văn nhân chưa bao giờ là một vùng đất màu hồng đầy lãng mạn, đặc biệt là văn học Nga. Bởi ta cũng lờ mờ hiểu rằng, những kẻ làm nghệ thuật, tình yêu và người tình duy nhất chính là văn chương, chỉ văn chương và văn chương mà thôi. Họ đã dành đam mê, nhiệt huyết và cả sự ngây thơ từ tuổi trẻ đến tuổi trưởng thành cho văn học và vì vậy, những cô gái đã đi qua cuộc đời họ nhiều khi chỉ là những nốt nhạc vang lên thật dịu dàng hoặc chỉ là một khoảnh khắc của nỗi đau, sự bơ vơ cho cuốn nhật ký văn nghiệp của họ mà thôi. Không chỉ trong thế giới văn chương, dường như mọi cá nhân hoạt động trong môi trường nghệ thuật ít có được một tình yêu thật trọn vẹn, giản dị và nồng nàn như những gì mà người bình thường có, như những gì người bình thường và cả chính họ mơ ước.
Nhưng, cuộc đời luôn có những chữ "nhưng" để ta còn có thể chậm lại mà cảm nhận sự nồng nàn, của văn chương, của những con ngươi trong thế giới văn chương - một thế giới tươi đẹp nhưng cũng muộn phiền biết bao, và đặc biệt là cảm nhận được tình yêu của các nhà văn và những lần trái tim của họ rung động thật sự. Những lá thư, những lá thư tình viết tay, là những nốt nhạc tình ái mà các văn nhân đã để lại cho người tình của mình, đó là khoảnh khắc mà họ sống một cách "trọn vẹn, giản dị và nồng nàn" nhất trong cuộc đời. Thư tình của các nhà văn, quả thật là một thế giới nơi họ có thể cởi bỏ mọi vai diễn, mọi gánh nặng cuộc đời và là nơi giúp họ thoát ra khỏi thế giới vô thường của văn chương để hít thở được không khí của cuộc sống trần thế, để đắm chìm vào hạnh phúc tình ái và để họ có thể được sống, sống thực sự với cảm xúc và niềm hân hoan của mình.
Trong bài viết này, ta hãy cùng lắng đọng để cảm nhận được tình yêu chân thành của các nhà văn đến từ nước Nga nhưng không hề ngố này nhé. Để xem, tình yêu của những con người văn chương, lời nói yêu thương của họ có gì khác với tình yêu của chúng ta không nhé.
Alexander Pushkin và cô vợ tương lai Natalia Goncharova ( 03-1830 )

Trước khi lấy vợ, những bài thơ tình yêu, những ca từ, ngôn từ tình ái đầy lãng mạn, mượt mà của Pushkin được nuôi dưỡng nhờ những cuộc phiêu lưu tình ái, những lần qua lại đây hân hoan của nhà thơ người Moskva với những người tình của mình. Tuy nhiên, cuộc phiêu lưu của anh chàng "Casanova nước Nga" đã dừng lại khi anh gặp Natalia Goncharova, người mà sau này đã khiến cho cảm xúc tình ái của Pushkin có thêm nhiều nét dịu dàng và những ghen tuông thầm kín.
“Hôm nay là kỷ niệm ngày anh lần đầu khi anh trông thấy em, chính là ngày này, mãi mãi đặc biệt trong cuộc đời của anh. Nghĩ mãi nghĩ miết, anh càng thầm tin rằng việc anh có mặt trên trần thế này là để không rời xa em: Anh được sinh ra chỉ để yêu em và mãi si mê em, tất cả những mối bận tâm khi trước của anh giờ đều vô nghĩa và điên rồ.”
Fyodor Dostoevsky và cô vợ Anna Snitkina ( 21-07-1876 )

Sau cuộc hôn nhân đầu tiên không có con, Dostoevsky đã tìm được hạnh phúc với cô trợ lý tốc ký của mình, Anna Snitkina - người đã giúp ông hoàn thành tác phẩm Con bạc, kém ông 25 tuổi. Hai người đã có một cuộc sống hôn nhân vô cùng hạnh phúc mặc dù gặp nhiều trắc trở, rắc rối đa số đến từ Dos, họ có với nhau bốn người con. Sau khi Dos mất, Anna không tái hôn, cô ở vậy và dành cuộc đời của mình để thu thập bản thảo của chồng để tạo riêng một căn phòng về Fyodor Dostoevsky trong Bảo tàng Lịch sử nhà nước Nga.
“Thiên thần bé nhỏ của anh ơi, anh chỉ biết rằng càng ngày anh càng khao khát được bên em và không thể chịu đựng nỗi nhớ nhung khi trống vắng hình bóng em. Em hoàn toàn nhận ra được tình yêu của anh để anh có thể vui lòng cam chịu cơn dày vò tình ái dưới tay em, em nên hiểu rằng càng dày vò anh, càng ám ảnh anh chỉ càng làm anh hạnh phúc bởi anh biết rằng anh thật lòng yêu em Annie. Anh không còn mong mỏi điều gì hơn thế nữa,....
.......Thiên thần yêu dấu Annie của anh; anh luôn quỳ gối trước đấng tối cao, để được nguyện cầu cho em hàng ngày, anh khao khát được hôn đôi bàn chân em. Em là tất cả với anh, là đức tin của anh, là hy vọng, đức tin, hạnh phúc và sự lạc thú trên cõi trần đời"
Lev Tolstoy và cô vợ tương lai Sofia Tolstaya ( 09-1862 )

Sofia Tolstaya, bà có lẽ là người vợ nổi tiếng nhất trong làng văn học, bà đã có với Lev 13 người con trong cả cuộc sống hôn nhân của mình. Bà là người đã giúp Bá tước hoàn thành tác phẩm Chiến tranh và hòa bình bằng việc sao chép bằng tay toàn bộ tác phẩm ấy.
“Hãy cho anh biết, là một người đoan chính, em có muốn làm vợ anh không? Nếu đó là mong ước từ sâu thẳm trái tim, em hãy dũng cảm nói "Có". Nhưng nếu trong tim em có bất kỳ bóng dáng nghi ngờ nào, xin em hãy nói 'Không" với anh. Vì Chúa, hãy suy nghĩ kỹ về điều ấy. Anh rất sợ nếu nghe "Không" từ em, anh đã lường trước được nó và cũng sẽ nhẹ nhàng chịu đựng được nỗi buồn ấy. Nhưng nếu anh cuộc đời anh không được yêu thương một người chồng mà anh hằng mơ ước, thì thật là khủng khiếp! ”
Anton Chekhov và cô vợ Olga Knipper ( 29-10-1901 )

" Em yêu của anh, thiên thần nhỏ của anh, trái ngọt của đời anh, cún con của anh, anh cầu xin em hãy luôn tin rằng anh yêu em, anh yêu em đến thiết tha. Xin đừng một giây quên anh, hãy viết, hãy nghĩ về anh thường xuyên hơn. Dù có là gi xảy ra đi chăng nữa, dù em có biến thành một bà già xấu xí, anh vẫn mãi yêu em - vì cả tâm hồn em, vì tính khí của em. Anh luôn khao khát được hôn và mãi ôm chặt lấy em. Và một lần nữa anh ao ước được hôn em. Chiếc giường vắng bóng em làm sự cô đơn chiếm lấy tâm trí anh, nó biến anh thành một gã vị kỷ và già nua đến nơi. Làm ơn hãy viết về anh.
Antoine của em!"
Vladimir Nabokov và cô vợ tương lai Vera Slonim ( 08-01-1923 )

“Anh xin thề bằng tất cả những người anh yêu quý, và bằng tất cả những với tất cả những gì anh tin tưởng, rằng anh chưa bao giờ yêu ai đậm sâu như anh yêu em — với đôi mắt dịu dàng đẫm nước mắt và cảm giác rạng rỡ như vậy trước giờ. [...] Trên tất cả, anh muốn em hạnh phúc, và dường như với anh, em có thể mang đến cho anh niềm hạnh phúc - hạnh phúc của em chính là ánh nắng, nó dịu dàng, giản đơn nhưng không hề tầm thường.
[...] Anh yêu em thiết tha, anh muốn em bằng cả trái tim, anh luôn cần em vì anh không thể chịu nổi khi xa em ... Đôi mắt của bạn tỏa sáng thật dịu dàng khi em ngả người nhìn anh, khi em kể một câu chuyện dí dỏm - đôi mắt của em, giọng nói của em, đôi môi của em, đôi vai của em thật là rạng rỡ ... ”
Lia Thia
Nhận xét
Đăng nhận xét